Nói xong, ba chúng tôi khom người xuống, men theo tuyến đường đã vạch sẵn để tiến lên, bức tường thành xung quanh trang viên của nhà họ Tôn không cao lắm, Bàn Tử tuy là mập mạp nhưng thân hình linh hoạt, anh ta nhanh nhẹn thuần thục nhảy lên trên, sau đó lần lượt kéo tôi và Tiểu Thất lên, ba chúng tôi dựa tường tuột xuống, xung quanh bốn bề vắng lặng, không thể không nói là cảm giác này vô cùng kích thích, cmn giống y hệt như đi ăn trộm vậy, bởi vì chúng tôi đã thị phạm rất nhiều lần con đường này, cho nên những tòa nhà ở trước mắt tôi đều biến thành như những quân cờ, Bàn Tử vẫy vẫy tay rồi nói: “Đi, tốc chiến tốc thắng”
Chúng tôi hạ thấp người xuống, cố gắng hết sức không để phát ra tiếng bước chân quá lớn rồi tiến về phía trước, theo tuyến đường đã định sẵn, khoảng năm phút đồng hồ là đã đến được cấm địa của nhà họ Tôn, khác với những nơi khác trong nhà họ Tôn, viện tử này giống như là đã rất lâu rồi không có người ở, không chỉ tường sơn loang lổ, mà ngay cả dưới chân tường cỏ dại cũng mọc lên um tùm. Mà bức tường của viện tử này thậm chí còn cao hơn nhiều so bức tường lớn của sơn trang, bên trong lại càng không có bất kỳ ánh sáng nào, liên tưởng đến chuyện Tôn Liên Thành nói có rất nhiều thi thể các cô gái bị Tôn Tòng Văn làm chết đều được chôn bên dưới lớp cỏ này, tôi thậm chí còn cảm thấy không khí thật ớn lạnh. Bàn Tử đi đến chỗ góc tường thì ngồi xổm xuống, ra dấu với chúng tôi là trèo lên lưng anh ấy để leo lên tường, chúng tôi cũng không hề do dự, bước đến đạp lên vai Bàn Tử rồi nhảy lên phía trên bức tường, sau khi tôi leo lên, thì nắm lấy tay Tiểu Thất cũng kéo cô ấy lên, còn bức tường này đối với Bàn Tử mà nói thì chẳng hề có chút khó khăn gì, sau khi anh ấy nhẹ nhàng chạy lấy đà một cái, bám vào phía trên bờ tường rồi nhảy lên.
Sau khi Bàn Tử cũng leo lên trên tường, ba chúng tôi cứ ngồi thụp ở trên tường như vậy, đều đứng hình, vị trí này của chúng tôi, gần như có thể nhìn thấy rõ ràng tình hình ở bên trong viện tử này, nhờ ánh trăng, tôi nhìn thấy trên bãi cỏ dưới bức tường, có một bóng đen rồi lại thêm một bóng đen đang đứng đó. Mấy cái bóng đó rất là giống người, còn là phụ nữ.
“Thứ gì vậy cà?” Tôi nuốt nước bọt rồi nói.
“Suỵt!” Bàn Tử làm động tác bảo tôi im lặng, nhảy xuống dưới tường, sau đó vẫy vẫy tay ra hiệu chúng tôi cũng nhảy xuống, tôi vẫn là có chút lòng tin đối với Bàn Tử, nên liền lập tức nhảy xuống, sau khi Bàn Tử đón lấy tôi, thì lại vẫy tay với Tiểu Thất, nhưng mà nữ hán tử Tiểu Thất này hình như đã bị mấy cái bóng đen kia dọa cho rồi, không muốn leo xuống.
“Xuống đây nhanh lên! Thất cô nương, lá gan dẫn người đập nát công ty của Tôn Liên Thành của cô đi đâu mất rồi? Yên tâm đi, Bàn gia tôi đánh nhau không được, bắt ma hàng yêu là sở trường của Bàn gia tôi đấy, thần tượng Tôn Trọng Mưu của cô trong lĩnh vực này cũng không sánh được với tôi đâu!” Bàn Tử hạ thấp giọng rồi nói.
Tiểu Thất nghiến chặt răng, rồi cũng nhảy xuống dưới, sau khi xuống dưới thì núp sau lưng Bàn Tử, nhìn thấy cô ấy căng thẳng như vậy, tôi đột nhiên không còn cảm thấy sợ hãi nữa, tôi cũng biết vì sao Tiểu Thất lại bị dọa cho thành ra như vậy, đập nát công ty của Tôn Liên Thành, đó là dũng khí nhà họ Lý của bọn họ, nhưng mà sợ ma, đây lại là thứ mà ai ai cũng sợ, chứ đừng nói chi là một tiểu cô nương như thế này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play