“Tôi tự biết chừng mực.” Tiểu Thất gật đầu, sau đó quay đầu lại nói với tôi và Bàn Tử: “Các anh có muốn đi chung không?”
“Đi chứ sao không? Cô biết Bàn Gia tôi thích xem náo nhiệt mà.” Bàn Tử cười nói, sau đó chúng tôi cùng nhau lên xe, chiếc xe của tên đeo kính đen dẫn đường, đưa chúng tôi đến một tòa nhà, hơn chục chiếc ô tô chạy vào bãi đậu xe, khi đến nơi, những người xuống xe đều là những người đàn ông vạm vỡ, mỗi người cầm một cây búa và đeo găng tay trắng, nhìn là biết không có gì tốt lành, khiến những người trong bãi đậu xe không dám đến gần.
“Tầng sáu, bảy, tám đều là khu văn phòng của nhà họ Tôn. Sáng sớm Tôn Liên Thành đã đến công ty, người của chúng ta theo dõi không thấy anh ta ra ngoài. Xe bên kia là của Tôn Liên Thành” chỉ vào một chiếc Mercedes Benz bên kia.
“Đập đi, sau đó từ tầng sáu bắt đầu đập đồ. Không được đánh người, chỉ đập đồ, đập cho đến khi Tôn Liên Thành đi ra mới thôi.” Tiểu Thất mặt không chút biểu cảm gì nói.
Tên đeo kính đen gật đầu nói: “Hôm nay làm gì đều nghe theo tiểu thư hết”
Vừa dứt lời, đã có vài người chạy tới đập nát chiếc Mercedes-Benz đến không nhận ra nữa. Một số nhân viên bảo vệ muốn đến, nhưng khi nhìn thấy đám người ở đây, họ chỉ dùng bộ đàm từ xa để nói chuyện.
Tôi chưa bao giờ trải qua trận chiến như vậy, cùng lắm khi còn đi học là thấy bọn lưu manh đánh nhau. Tất nhiên, tôi cũng từng thấy phong cách xử lý của Đường Nhân Kiệt ở Lạc Dương, nhưng so với cô gái Tiểu Thất này, Đường Nhân Kiệt được coi là hiền lành. Sau khi đập xe xong, một số người đứng canh ở cửa thang máy, những người khác bắt đầu chia nhóm đi lên tầng sáu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT