Mặt Hàn Tuyết phút chốc trắng xanh lo lắng. Tôi cười nói: “Có người đã theo đuổi em bảy tám năm em cũng không nói năng gì, giấu giếm anh tốt đấy, lát xem anh xử lý em thế nào”
Vừa nói xong câu này, cửa lớn bỗng bị đạp một cái tung ra, một thanh niên đem theo một đám người tiến vào chỉ tay về hướng chúng tôi quát lớn: “Người đâu? Mau cút ra đây cho tao!”
“Phá Quân, đừng có hỗn láo!” Cha của Hàn Tuyết nheo mắt lại quát.
“Chú Hàn, chú không cần nói gì cả. Thù cướp vợ hôm nay ai cũng không ngăn được đâu, nhưng chú yên tâm, cháu tuyệt đối sẽ không làm loạn trong nhà chú. Này thằng kia, là mày phải không? Nếu còn là đàn ông thì theo tao ra ngoài” Cái người đứng ở cửa nói.
Tôi đứng dậy, Hàn Tuyết kéo tôi, tôi vỗ vào tay cô ấy nói: “Không sao đâu, yên tâm đi”
Từ khi còn bé tôi đã không thích tranh giành đồ với người khác, nhưng cũng không thích đồ của bản thân bị người khác tranh giành. Tôi đứng lên đi ra phía cửa lúc này mới nhìn rõ cái người thanh niên đứng ở cửa. Chiều cao của anh ta cũng tương đương với tôi, chắc khoảng một mét tám, chỉ là tôi hơi gầy hơn một chút mà anh ta nhìn lại rất to đô, dáng vẻ cũng đẹp trai đấy, khuôn mặt góc cạnh nhưng nét mặt lại mang theo sự tàn bạo của gia đình có gia thế.
Cái khác không nói, tôi vừa nhìn là đã hiểu tại sao Hàn Tuyết không thích anh ta. Tính cách của cô ấy tuyệt đối sẽ không thích kiểu người khoa trương ngang ngược.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play