Lời Bàn Tử nói cũng có lý, nếu như là tôi thì chắc chắn sẽ làm theo những gì anh ấy nói rồi, nhưng anh trai tôi tính tình cực kì cố chấp, chiếc giày này chắc chắn anh ấy sẽ không đốt đi rồi, cứ như vậy mà chúng tôi cầm cự đến khi trời sáng, Bàn Tử lại đi tìm anh trai tôi để nói chuyện này, kết quả một lúc sau Bàn Tử mặt mày cau có đi ra, nhìn thấy sắc mặt của Bàn Tử là tôi muốn bật cười, bèn nói: “Sao thế, có phải là không có tác dụng gì phải không? Chẳng phải tôi đã nói với anh là anh trai tôi tính tình cứng đầu rồi sao, anh có nói gì cũng vô ích thôi”
“Có xảy ra chuyện gì thì Bàn gia ta cũng mặc kệ, bảo cậu ta một mình đi mà gánh lấy, Tôn Trọng Mưu chẳng phải là thiên hạ đệ nhất sao? Cứ để cậu ta đi mà xử lí!” Bàn Tử giận đùng đùng nói.
Tôi còn có thể làm gì chứ? Chỉ có thể an ủi Bàn Tử mấy câu, sau đó chúng tôi đi cởi sợi dây thừng buộc trên quan tài ra, chuyện này nếu như để người ngoài nhìn thấy thì đúng thật chẳng ra làm sao, người hôm nay đến viếng cũng đã ít đi rất nhiều, đến trưa thì tôi thực sự buồn ngủ chịu không nổi nữa, nên đi ngủ một lát, ai dè vừa ngủ một cái là mê man không biết trời trăng mây đất gì, lúc tỉnh dậy thì trời đã tối, tôi ăn cơm xong thì không thấy bóng dàng Bàn Tử đâu, gọi điện thoại cho Bàn Tử thì anh ấy nói hôm nay anh ấy ngủ lại bên chỗ ủy ban thôn, nghe giọng của anh ấy vẫn đang còn bực mình anh trai tôi lắm, thậm chí còn gọi tôi cũng qua đó luôn, tối hôm nay để anh trai tôi nếm trái đắng một mình, tôi đương nhiên là không thể qua đó rồi, sau khi cúp máy thì tôi đi theo bên cạnh anh trai, tôi cũng thử dò dò khuyên anh trai mấy câu, ý là gần đây đã có nhiều chuyện rồi, thật ra thêm một chuyện chi bằng bớt đi một chuyện, dứt khoát đem chiếc giày đó giao cho Bàn Tử xử lý là xong.
“Có nhớ con mèo tối hôm qua không?” Anh trai tôi nhìn tôi một cái rồi hỏi.
“Nhớ chứ” Tôi ngây ngô nói, không biết tại sao anh trai tôi lại đột nhiên nhắc đến chuyện này.
“Con mèo đó có vấn đề, không phải là mèo hoang đột nhiên đến đây, mà là có người cố ý đến thăm dò” Anh trai tôi nói một cách thần bí.
Chuyện này thật ra tôi chưa hề nghĩ đến, anh trai tôi vừa nói như vậy xong, tôi cảm thấy đây mới là lý do mà anh trai tôi khăng khăng không muốn đốt chiếc giày đi, bèn hỏi: “Chuyện gì vậy anh hai, anh phát hiện ra gì rồi à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT