Tôi gật đầu, khoác vai Bàn Tử nói: “Hôm nay anh có thể nói nhiều như vậy, tôi rất vui mừng, tôi lớn từng này, chỉ có anh là người bạn chân chính duy nhất, anh có tin không? Chỉ là trong lòng tôi vẫn cảm thấy bất an, nhất là sau khi biết được bí mật của ông nội, tôi cảm thấy rất không đáng tin. 12 Hang Qủy về sau sẽ được ông nội canh giữ, nhưng Long Nguyên còn ở đó, vật này còn ở đó, không có gì đảm bảo rằng lão Lưu và những người khác sẽ bỏ cuộc ”.
“Chắc chắn là không bỏ cuộc, nhưng sau sự việc này, có lẽ sẽ lắng xuống một thời gian. Cậu cũng đừng suy nghĩ quá nhiều, anh trai cậu không phải ở đây sao? Quỷ Đạo tuy rằng đã thất thủ, nhưng cũng không thể coi thường. Ông nội cậu đã bày ra hết mọi việc cũng không phải điều tốt, ít nhất sau khi mọi người biết cậu là người của Quỷ Đạo, Phục Địa Câu có bảo vật của Quỷ Đạo, ai muốn động tới đều phải cân nhắc, cũng phải cẩn thận.” Bàn Tử nói.
“Anh cho rằng trước đó không có người biết chuyện này sao?” Tôi nhìn Bàn Tử nói.
Bàn Tử không nói gì, sau đó tôi cũng không nói gì nữa. Bây giờ mọi vấn đề dường như đều quay về “tôi”. Nhà tôi đúng là người trong Quỷ Đạo, hình như là do cha tôi mang tôi từ Thần Nông Gia trở về và đã chọc giận Quỷ Đạo. Vì vậy, cho dù Quỷ Đạo có mạnh mẽ đến đâu thì nó cũng không giúp ích được gì trong chuyện lần này.
Tôi lắc đầu, cảm thấy rất phức tạp, sau khi suy nghĩ một lúc, tôi cảm thấy choáng váng, cười khổ nói với Bàn Tử: “Trước đây tôi chỉ nghĩ rằng Đường Nhân Kiệt có hứng thú với Phục Địa Câu, tôi nghĩ rằng 12 Hang Quỷ có lẽ chứa đựng kho báu do ai đó chôn giấu từ thời xa xưa. Sau này, lão Lưu tham gia, Trần Đông Phương nhìn như thể không có ý gì, nhưng thực ra mọi chuyện ông ta đều tham gia vào, tôi còn nghĩ đám người này ăn no rửng mỡ, bây giờ xem ra, haiz má nó, tôi chỉ là một quan chức nhỏ trong làng, thực sự không thể đối phó lại”.
Sau đó không có gì để nói, tôi và Bàn Tử ở bên ngoài đi dạo một vòng, lão Lưu và người của Đường Nhân Kiệt đã rút lui rất gọn gàng, trong đó có xe của Lý Thanh,Trần Đông Phương và A cũng đã rời khỏi, không còn ở trước nhà của Trần Đông Phương. Chúng tôi lại đến 12 Hang Quỷ, mọi thứ trên sông Lạc Thủy bắt đầu trở nên yên tĩnh. Chỉ có hai ngọn lửa do tôi và Trần Thanh Sơn đốt lên trên bờ là nói cho chúng tôi biết chuyện tối qua thật sự đã xảy ra.
Khi chúng tôi về đến nhà, họ vừa nấu xong bữa sáng. Sau bữa ăn, tôi và anh trai lại vào phòng ông nội để sắp xếp đồ đạc của ông. Dù bây giờ ông nội đang ở trạng thái nào, trong mắt mọi người, ông thực sự là người đã chết, ít nhất sẽ không quay về nữa, ngoài ra chúng tôi cũng muốn tìm một số manh mối từ ông.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play