Thật ra có lúc tôi khá là hy vọng anh trai tôi nhận xét một chút về Trần Đông Phương này, dù sao thì cách nói của anh ấy cũng thuyết phục hơn cách nói của Bàn Tử nhiều, rất nhiều lúc rõ ràng một câu nói của anh ấy có thể giải quyết được vấn đề, anh ấy vẫn không nói câu nào khiến tôi rơi vào cảnh không biết làm sao.
“Vẫn chưa đến lúc” Anh trai tôi nói chắc như đinh đóng cột.
Câu nói này của anh ấy suýt chút nữa khiến tôi nghẹn chết, tôi nói: “Em nghĩ tới nghĩ lui, không cần biết là Trần Đông Phương muốn làm gì, vấn đề là nếu chúng ta không lấy nó, cái thứ này sẽ rơi vào tay lão Lưu mất”
“Ông ta không lấy được đâu” Anh trai tôi ngồi trên sô-pha rồi nói.
“Rốt cuộc đó là thứ gì?” Tôi thử thăm dò hỏi anh trai.
Anh trai tôi nhắm mắt lại, anh ấy mệt nhọc nằm trên sô-pha, mở miệng nói: “Quỷ đạo trong truyền thuyết không kính trời thần, chỉ kính chân long, năm đó Quỷ Đạo bị các đạo giáo trong thiên hạ vây quét, chân long bị giết, nhưng thân thể của chân long bất diệt, cho nên học theo cách giống như Hoàng Đế trấn áp cơ thể Si Vưu đem chân long chia năm xẻ bảy rồi chôn ở các nơi, chẳng phải Trần Đông Phương đã nói rồi sao, khối đá lớn ở trong lòng núi của Thần Nông Giá có hình rồng, nếu như anh đoán không nhầm, bên trong Mười hai hang quỷ có lẽ là Long Nguyên. Từ xưa đã có thuyết bảo rằng ăn Long Nguyên được trường sinh bất tử, bọn họ quyết tâm phải có cho bằng được như vậy, chính là nhắm đến cái thứ này”
Tôi không ngờ anh trai tôi vậy mà lại trả lời tôi, nhưng lời giải thích của anh ấy khiến tôi cảm thấy giống như đang nghe thiên thư vậy, tôi gãi gãi đầu, hỏi: “Anh hai, có rồng thật à?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play