Đối với sự có mặt của Bàn tử, Trần Đông Phương cũng không lấy gì làm lạ, ông ta đứng dậy nói với tôi: “Tiểu thư đang đợi cháu trong phòng”
Bàn tử cũng rất thức thời, trực tiếp ngồi xuống sô pha ở phòng khách, bốc một nắm hạt dưa cười nói: “Bàn gia tôi có nói sẽ không đến làm kỳ đà cản mũi, nhưng có người cứ gọi tôi đến, ông xem có ngại không? Bọn họ đi thuê phòng, Bàn tử tôi lại ngồi dưới tầng đợi à?”
Trần Đông Phương trừng mắt với Bàn tử, có lẽ cũng đã quen với kiểu ăn nói không kiêng dè gì của anh ta. Trần Đông Phương nói với tôi: “Tầng 2, phòng 211, đi đi”
Tôi gật đầu, lên lầu hai đến trước cửa phòng 211, còn chưa kịp gõ cửa cô gái đó đã mở cửa ra trước. Tôi cười với cô ấy nói: “Xin chào bạn trên mạng, tuy rằng đã quen biết mấy năm nhưng đây cũng mới là lần thứ hai cũng ta gặp mặt”
“Cậu sai rồi, đây là lần thứ ba. Chuyện tối hôm đó tôi cũng biết” Cô gái này nhìn tôi nói.
Vừa nghe cô ấy nói vậy mặt tôi bỗng chốc đỏ bừng lên. Tối hôm đó chú Trụ tử lột sạch quần áo trên người cô ấy bắt tôi ngủ với cô ấy, nhưng vấn đề là tối đó rõ ràng cô ấy đang hôn mê không tỉnh, sao lại biết được chứ?
Cô ấy đi tới bên bàn trà uống một cốc nước, liếc nhìn tôi một cái. Cô gái này không giống Hàn Tuyết, động một cái là đỏ mặt, cô ấy nói về chuyện tối đó rất dễ dàng đơn giản, nói: “Sao nào, có phải nghĩ rằng tôi không biết gì cả?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT