“Anh đừng có dùng đôi mắt âm dương quái khí ấy nhìn tôi, anh thừa hiểu mà, tôi chẳng biết gì cả, tôi mà biết thì sớm đã trốn đi thật xa rồi, lại còn dám ở đây chờ Quan Nhị gia đến ư?” Tôi trừng mắt với Bàn tử. Thực ra tôi còn hy vọng Bàn tử giúp tôi giải thích nghi hoặc, ai ngờ anh ta lại đi nghi ngờ tôi luôn.
“Bàn gia tôi không tin là cậu không biết” Bàn tử nói.
“Anh còn không hiểu tôi à?” Tôi có chút mất kiên nhẫn, vừa mới suýt bị Thanh long yển nguyệt đao chém sợ muốn bay nửa cái mạng, khó khăn lắm mới nhặt được toàn mạng quay về thì lại tới lượt anh ta tới chất vấn, ý gì đây?
Bàn tử nhận ra sự giận dỗi của tôi cười: “Được, Bàn tử tôi biết cậu là một con thỏ trắng ngây thơ cái gì cũng không biết không hiểu, nhưng cậu cũng đừng trách Nhị gia, theo như Nhị gia nói thì cầm đao chém cậu cũng bình thường thôi, nhưng cậu cũng không uổng công sợ mất mật một chuyến, ít ra cũng biết được cậu có vấn đề”
“Anh mới có vấn đề ấy” Tôi vặc lại.
“Ý tôi không phải vậy, trước kia tôi từng nghe cậu nói lúc mẹ cậu còn đang mang thai cậu thì cha cậu Diệp Thiên Hoa đã chết. Tôi nói câu này cậu đừng để bụng, nhưng Tặc vương, nói không chừng cái chết của cha cậu là do cậu khắc chết” Bàn tử nói.
Tôi nghe câu này xong thì đứng phắt dậy chất vấn Bàn tử: “Anh nói vậy là ý gì, nói thế mà cũng nói được sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT