“Điều tra chứ, tại sao lại không! Lại cứ thế nhận thua à, đây đâu phải tính cách của Bàn gia này chứ?” Bàn tử đập bàn nói.
“Tuyệt, đây mới là Bàn gia mà tôi quen. Giờ cách này coi như không dùng được rồi, có chút khó ra tay” Tôi nói.
“Giờ không bàn tới chuyện khác, cứ xây cái Võ Thánh Miếu này trước, vẫn cần đến Nhị gia giúp” Bàn tử cười khổ.
Ngày thứ hai chúng tôi hỏi Bàn tử, hôm nay cũng coi là ngày hoàng đạo tốt lành thích hợp để động thổ, cũng không cần kiêng kỵ gì nên có thể trực tiếp khởi công. Bởi cái miếu này không cần kiến trúc cầu kỳ gì, đơn thuần chỉ là một cái miếu thờ Nhị gia, cho nên không cần xây quá to, nhưng theo ý của Trần Thanh Sơn thì cũng không được quá nhỏ. Không ít người trong thôn từng ra ngoài làm xây dựng, mọi người họp bàn lại tính toán làm xong xuôi hết chắc cũng mất nửa tháng, còn nhanh hơn thì độ mười ngày.
Tôi đang ở hiện trường thì Đường Nhân Kiệt gọi điện tới nói: “Thế nào, sự sống chết của Trần Trụ tử cậu không quản nữa sao? Nhất định phải chống đối tôi có phải không?”
Đối với sự uy hiếp này của hắn ta tôi cũng có chút lo sợ, nhưng tôi biết chỉ cần hắn biết tôi dám chùn bước thì mục tiêu của hắn sẽ đạt được. Tôi nói: “Đừng nghĩ tôi không biết gì cả, việc chú Trụ tử tỉnh dậy đối với ông còn quan trọng hơn là việc chú ấy chết, còn ông Đường Nhân Kiệt dựa vào ngày hôm đó ông quỳ ở bệnh viện, tôi không tin ông dám giết Trần Trụ tử”
“Được lắm các người cứ chờ mà xem!” Đường Nhân Kiệt tức giận cúp máy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT