“Không có, không tra ra được, xem ra chúng ta đi sai hướng rồi, ông già này chỉ là một người vô danh tiểu tốt” Bàn Tử nói.
“Vậy anh gọi điện thoại gấp như cháy nhà gọi tôi đến đây làm gì, tôi còn tưởng đã điều tra được gì rồi chứ” Tôi trừng mắt với Bàn Tử.
“Trần Cận Chi thì không tra ra được, nhưng lại tra ra được một cái khác” Bàn Tử nhìn chằm chằm tôi rồi nói.
“Vậy thì anh nói đi chứ, anh bị làm sao vậy, sao lại đột nhiên trở nên ăn nói dài dòng rồi?” Tôi nhìn Bàn Tử một cách kì lạ.
“Có một người cũng đã từng điều tra Trần Cận Chi, chắc chắn cậu không nghĩ ra được người này là ai, anh ta tên là Diệp Thiên Hoa, thế nào? Bất ngờ chứ?” Bàn Tử nhìn tôi, nói.
Nói thật, việc đột nhiên nghe thấy cái tên này khiến trong lòng tôi chấn động một hồi, nhưng tôi nghĩ lại, thật ra Trần Đông Phương đã từng nói, cha tôi đã từng điều tra chuyện của Phục Địa Câu, hơn nữa còn vì vậy mà chết, trước khi chết ông ấy đã đem những gì điều tra được giao cho Đường Nhân Kiệt, đây mới là công trạng mà Đường Nhân Kiệt dâng lên nịnh bợ với Lưu Lão, cho nên cũng không cảm thấy kì lạ lắm.
“Đỉnh vãi! Bàn gia, chuyện này mà anh cũng tra ra được sao?” Tôi không thể không khâm phục.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play