“Người trẻ tuổi quả nhiên giỏi.” Bàn Tử mỉm cười.
Tôi nói với Bàn Tử: “Được rồi, bây giờ là mấy giờ rồi? Đừng gây rắc rối cho Tiểu Vương nữa. Cáo già như Đường Nhân Kiệt làm sao mà tìm được bằng chứng việc ông ta đã làm chứ. Tôi ở bên ngoài bệnh viện ăn cơm, nhìn thấy chiếc xe Jinbei đó, biển số xe đã bị che, những kẻ giết người cũng có kinh nghiệm giống như trên tivi vậy, bọn chúng đều đeo khẩu trang và găng tay nên dù có điều tra cũng không phát hiện được gì ”.
Tiểu Vương nói một cách khó khăn: “Không phải tôi không dám điều tra Đường Nhân Kiệt, chỉ cần ông ta phạm pháp, tôi nhất định sẽ điều tra. Nhưng Diệp Tử nói đúng, Đường Nhân Kiệt có công ty lớn như vậy, ông ta làm những việc này chắc chắn sẽ không xuất đầu lộ diện, đúng là làm người khác khó chịu”
“Được rồi được rồi, Bàn Tử tôi biết, chuyện này các cậu không tiện điều tra, nhưng cậu cũng không tệ, Bàn Tử tôi thích cậu, lúc nãy tôi trêu cậu thôi, mau chóng thu đội, đêm khuya rồi.” Bàn Tử nói.
“Để phòng hờ bọn côn đồ quay trở lại, chúng tôi sẽ cho người ở lại bảo vệ sự an toàn của các anh. Tất nhiên tôi sẽ chọn ở lại.” Tiểu Vương mỉm cười với chúng tôi.
— Cảnh sát thu thập chứng cứ xong thì rời khỏi, bên bệnh viện cũng nhanh chóng dọn dẹp đống lộn xộn, Tiểu Vương và một số cảnh sát trực ở đây, Tiểu Vương là một thanh niên trẻ tuổi, cậu ta đối với chuyện xảy ra ở Phục Địa Câu cũng rất có hứng thú. Cậu ta quấn lấy chúng tôi hỏi đông hỏi tây, tôi có ấn tượng tốt với Tiểu Vương, cho nên nói chuyện với cậu ấy nhiều hơn, nếu cậu ấy có thể lấy thân phận cảnh sát giúp đỡ thì càng tốt? Ai mà biết được anh chàng này là người nói nhiều, hay hỏi, vừa nghe vừa ghi chép vừa đặt câu hỏi. Tôi nói, cậu hai à nếu tôi biết thì đã nói cho cậu biết hung thủ là ai rồi, còn cần cậu hỏi sao? Tôi hỏi cậu ấy tại sao lại ghi chép, cậu ấy nói trở về sẽ viết cuốn tiểu thuyết trinh thám, tôi nói đây hoàn toàn không phải là tiểu thuyết trinh thám mà chỉ là một câu chuyện ma.
Trời đã khuya, Bàn Tử ngồi yên ngủ say, ngáy như sấm, thực ra tôi rất buồn ngủ, nhưng vấn đề là Tiểu Vương rất hưng phấn cậu ấy cứ cùng tôi phân tích mãi. Phân tích của cậu ta khiến tôi cảm thấy cả đời này làm cảnh sát đúng là không có tương lai. Cậu chàng này hoàn toàn bị tiểu thuyết trinh thám làm mê muội, liên tục nói hung thủ là người trong thôn, còn là một tên sát nhân già biến thái, có lẽ còn đeo kính gọng đen hay gì đó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play