Bọn họ làm một loạt các động tác rất nhanh nhẹn, sau đó mấy người cùng đi vào trong bệnh viện. Một loạt các hành động kỳ lạ của bọn họ đã thu hút không ít ánh mắt của người đi đường, nhưng dường như đám người đó không hề quan tâm mà trực tiếp đi thẳng về hướng tòa nhà của bệnh viện.
Trong lòng tôi đột nhiên có dự cảm không lành, bởi hành động của những người đó rất giống với những kẻ giết người trên phim ảnh. Tôi đặt đồ ăn xuống vỗ vỗ Trần Thanh Sơn vốn dĩ muốn kéo anh ta đi cùng nhưng nghĩ lại vẫn là không muốn liên lụy đến anh ta bởi nói gì chăng nữa anh ta cũng không liên quan đến chuyện này. Một điều quan trọng nữa Trần Thanh Sơn là trụ cột trong gia đình, anh ta còn có một cô con gái năm nay đang học đại học bên ngoài.
Anh ta ngẩng đầu hỏi tôi: “Không ăn nữa sao?”
“Ờ tôi ăn no rồi, tôi chạy đi vệ sinh một chút, lát anh nhớ mang cho anh béo ít đồ ăn, anh ta thích ăn thịt, nhớ mua nhiều thịt chút” Tôi nói.
Trần Thanh Sơn gật đầu nói: “Được”
Tôi đứng dậy qua một quầy mua một bao thuốc. Tôi muốn báo cảnh sát, nhưng hiện tại vẫn chưa dám chắc đám người kia có phải sát thủ hay không, nếu nhầm lẫn e là sẽ gây náo loạn. Tôi châm điếu thuốc rồi đi đến chỗ sạp bán đầu lợn nói với ông chủ: “Sư phụ à, con dao này của ông tốt quá, nhà tôi còn thiếu một con dao chặt xương, ông bán không?”
Người bán đầu heo là một người đàn ông thật thà lương thiện, ông ta cười nói: “Con dao này bán thế nào? Bán đi thì hôm nay tôi đâu làm ăn được gì nữa? Tôi vẫn còn một con, nhưng không có cán dao, cán dao gãy rồi, là một con dao bằng thép, cậu mang về chặt cây cũng không có vấn đề gì” .
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT