Sau khi thu dọn đồ đạc xong, Dung Hành đưa Dung Đình xuống lầu, hắn không lên xe mà chỉ dặn tài xế Tôn Khải Minh: “Cậu đưa thằng bé về phòng tôi, tôi còn chút việc.”
Tôn Khải Minh ngạc nhiên nhưng vẫn hỏi: “Không cần tôi đưa anh đi sao?”
Dung Hành lắc đầu: “Không cần, tôi tự bắt xe.” Hắn lại nhìn về phía Dung Đình đang ngoan ngoãn ngồi trên ghế sau, thở dài trong lòng: “Bây giờ cũng không còn sớm nữa, con về khách sạn trước đi, ta đến bệnh viện đưa đồ cho mẹ con, sẽ không về muộn đâu. Con tự tắm được không?”
Câu hỏi này trong mắt Dung Đình có chút xúc phạm.
Cậu sắp sáu tuổi rồi, dạo gần đây vẫn luôn tự mình đánh răng, rửa mặt, tắm rửa.
Trước mặt người lạ mà phụ hoàng hỏi như vậy, có ổn không? Cậu cũng có lòng tự trọng mà.
Cậu ngồi thẳng lưng, cố ý nhấn mạnh giọng điệu: “Con biết, con vẫn luôn tự tắm. Quần lót và tất cũng là con tự giặt.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play