Dung Đình là một đứa trẻ rất bướng bỉnh, cậu bé cố chấp còn bướng bỉnh hơn trâu. Cậu bé ồn ào đòi về nhà, Tống Hải Bình cho rằng cậu bé không khỏe, còn mượn nhiệt kế của quầy tiếp tân, kiểm tra thì chẳng có chuyện gì. Nhưng ông cũng thật sự không lay chuyển được cậu bé, đành phải thu dọn đồ đạc chuẩn bị về nhà.
Dung Đình ngồi ở ghế sau, dáng vẻ không muốn để ý đến ai.
Tống Hải Bình bất đắc dĩ khởi động xe, ngoài miệng còn mắng cậu bé: "Đời trước ông thiếu nợ mẹ con, cũng thiếu nợ con. Con đến đòi nợ ông, lái xe hai tiếng đồng hồ đến đây, ngâm suối nước nóng xong thì ồn ào đòi về nhà. Con bị làm sao vậy, con bị làm sao hả, con nói ông nghe một chút xem!"
Dung Đình căn bản không muốn nói chuyện, chỉ nhìn ra ngoài cửa sổ xe, móng vuốt nhỏ vẫn nắm chặt, giống như đang tức giận với ai đó.
Cậu bé cũng không thường xuyên tức giận, phần lớn thời gian đều là ảo não. Đây là lần đầu tiên cậu bé đen mặt. Tống Hải Bình rất muốn biết cậu bé bị làm sao, nhưng cậu bé kiên trì không chịu tiết lộ một câu, thật khiến người ta đau đầu.
"Được rồi, ông không nói con nữa, về nhà để mẹ con xử lý con."
Dung Đình khẽ hừ một tiếng, bực bội lắc đầu, muốn ném hình ảnh nhìn thấy hôm nay ra khỏi đầu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT