Đã hẹn với Dung Hành để đi làm xét nghiệm quan hệ ba con, hai ngày nay mỗi ngày Tống Viên đều tự tát vào đầu mình trong lòng hàng chục lần, tại sao lại đi làm cái chuyện vô nghĩa và hoang đường này chứ?
Cô định lái xe đưa Dung Đình đến đó, sau khi để Dung Đình ngồi vào ghế an toàn ở hàng ghế sau, lúc này cô mới lên xe vừa thắt dây an toàn vừa nói: “Còn nhớ mẹ đã dặn con những gì không?”
“Nhớ rồi ạ.” Dung Đình bất đắc dĩ đáp: “Thứ nhất, không được thấy phụ hoàng là gọi phụ hoàng, tránh gây phiền phức không cần thiết. Con nhớ rồi, nhưng mà mẫu hậu, nếu sau này phụ hoàng nhớ lại, hy vọng người hãy giúp con giải thích, không phải con không muốn gọi mà là không thể.”
“Thứ hai, nếu kết quả xét nghiệm không như con mong muốn, nếu người đó không phải là phụ hoàng của con, con cũng sẽ không cố chấp nữa coi như bản thân đã suy nghĩ quá nhiều.”
“Thứ ba, sau này phải hạn chế nhắc đến phụ hoàng vì đó là chuyện khiến con đau lòng, cũng là chuyện khiến mẫu hậu đau lòng.”
Lúc đầu nghe cũng ổn nhưng nghe đến cuối, Tống Viên quay đầu nhìn cậu: “Cái gì mà gọi là chuyện cũng khiến mẹ đau lòng, mẹ không đau lòng, mẹ chỉ cảm thấy con người nên nhìn về phía trước, con nhắc đến anh ta thì có ích gì, mẹ hoàn toàn không nhớ chút gì cả, chuyện này chúng ta không có tiếng nói chung đâu. Mẹ cũng không bắt con không được nhắc đến mà là con nên nhắc đến ít thôi. Chúng ta còn phải sống nữa, có đúng không?”
Bây giờ Dung Đình cũng bắt kịp xu hướng rồi, cậu bé giơ tay nhỏ lên, làm ký hiệu OK: “Con hiểu rồi ạ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT