Tống Viên nhớ lại biểu cảm của Quý Quân Bồi, ngoài lúc nghe Dung Đình gọi cô là mẹ có hơi kinh ngạc thì anh ấy vẫn rất bình thản.
Điều này cũng không có gì bất ngờ, bạn bè của cô cũng không ai tin cô có một đứa con năm, sáu tuổi, ba mẹ cô rất mạnh mẽ, điều đó khiến từ thời còn đi học đến bây giờ cô luôn mang hình tượng “con ngoan trò giỏi” trong mắt người khác, đừng nói là Quý Quân Bồi, ngay cả bạn thân của cô là Tạ Nhã cũng sẽ không tin Dung Đình là con ruột của cô.
Nhưng anh ấy có tin hay không thì cũng chẳng liên quan gì đến cô. Mấy ngày nữa cô sẽ chuyển đến Bắc Kinh, với tính cách không quá nhiệt tình nhưng lại rất kiêu ngạo của anh ấy, sau khi bị từ chối vài lần chắc chắn anh ấy sẽ không đến làm phiền cô nữa.
Sau khi về nhà, Tống Viên nhìn Dung Đình có vẻ đang suy tư, cô không nhịn được hỏi: “Con không có gì muốn hỏi mẹ sao?”
Đứa nhỏ này trước đây rất ghét có đàn ông xuất hiện bên cạnh cô, có lúc còn giận dỗi nhưng lần này lại bình tĩnh như vậy, thực sự không giống phong cách của cậu.
Dung Đình ngược lại tỏ ra rất thắc mắc nhìn cô: “Mẫu hậu nghĩ Cô nên hỏi gì?”
Tống Viên bật cười: “Không có gì, mẹ chỉ thấy tò mò thôi, con quên rồi sao, có lần mẹ gặp một người bạn cũ trên phố, chỉ đứng nói chuyện vài câu, con đã cau có khó chịu, về nhà còn giận dỗi nói mẹ lén lút liếc mắt đưa tình với đàn ông khác sau lưng phụ hoàng con.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT