Tống Hải Bình nhìn người đứng bên cạnh tủ giày, đó là một đứa trẻ mặc trang phục cổ đại, đang cảnh giác nhìn ông.
"Ông là ai?!" Dung Đình không sợ, mặc dù mẫu hậu đã nhiều lần nhắc nhở cậu về tâm địa hiểm ác của con người nhưng cậu cảm thấy bản thân đã từng gặp những người tà ác nhất, những thứ đen tối nhất. Cậu thể hiện ra sự uy nghiêm của một vị thái tử, dù cậu chỉ mới năm sáu tuổi nhưng khí chất này của cậu vẫn có thể khiến người ta khiếp sợ.
"Cháu là ai?" Sau khi sửng sốt một lát, Tống Hải Bình mới tỉnh táo lại, nhíu mày hỏi: "Cháu là ai, sao lại ở chỗ này?"
Chẳng lẽ Viên Viên đã cho thuê căn nhà này à? Nhưng ông không nghe Viên Viên đề cập đến chuyện này.
"Bạn nhỏ, đây là nhà của cháu sao?" Tống Hải Bình lại hỏi.
Ông thấy con gái mình đăng bài trên khoảnh khắc WeChat mấy ngày trước, bối cảnh của bức ảnh là căn nhà mới này, sao căn nhà này lại được cho thuê nhanh như vậy?
Dung Đình nhìn Tống Hải Bình chằm chằm, sau khi đánh giá từ trên xuống dưới, không phát hiện ra ác ý nào từ người đàn ông này nhưng cậu vẫn không hề buông lỏng cảnh giác. Dù sao cậu cũng không phải là người trưởng thành, nếu người đàn ông trước mặt này muốn hại cậu vào lúc này, chắc chắn sẽ rất dễ dàng.
Mấy ngày nay, cậu cũng đại khái hiểu được người ở đây nói chuyện như thế nào, không có mẫu hậu ở bên cạnh, cậu cũng không dám tiết lộ thân phận của mình, suy nghĩ một lát rồi cậu nói: "Đúng vậy, mẹ của Cô đi ra ngoài làm việc." Giống như sợ người này sẽ nghĩ rằng trong nhà chỉ có người già, phụ nữ và trẻ con, sẽ có ý đồ xấu, cậu còn nói thêm: "Ba, ba Cô sẽ sớm quay trở về."
Sau khi nghe vậy, về căn bản Tống Hải Bình đã chắc chắn rằng con gái mình đã cho thuê căn nhà này, còn là cho một gia đình ba người thuê.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT