Khi Tống Viên tỉnh dậy, bảy giờ kém năm phút, chuông báo thức vẫn chưa kêu lên.
Cô vẫn chưa hoàn toàn tỉnh ngủ ngồi ở trên giường, giấc mơ này quá sâu, khiến cho đến bây giờ cô vẫn chưa thể tỉnh táo lại, còn đắm chìm trong giấc mơ. Cô cố gắng muốn nhìn thấy rõ khuôn mặt của người đàn ông, nhưng vẫn không thể nhìn thấy rõ, sau khi thức dậy cô đã quên đi rất nhiều chi tiết, thế nhưng câu nói không bao giờ phụ cô vẫn còn văng vẳng bên tai cô như một câu thần chú. 
Sao cô lại có một giấc mơ kỳ lạ như vậy chứ, mấu chốt là giấc mơ này khiến cô không thể không liên tưởng đến rất nhiều chuyện. Giống như Cô Cô nói.
Cô không dám nghĩ về nó bây giờ, bởi vì có quá nhiều chuyện không thể giải thích được. Mặc dù cô cảm thấy rằng mẫu hậu trong miệng Cô Cô rất có thể không phải là cô, những vẫn có rất nhiều điểm đáng ngờ. Nếu không phải là một đứa trẻ sống sờ sờ tại nhà cô như vậy thì với tính cách của cô, chắc chắn cô sẽ giả chết ngó lơ.
Hôm nay cô phải đưa Dung Đình đi xét nghiệm ADN, trong lòng Tống Viên vẫn cảm thấy thật bất ổn.
Một mặt, nếu Dung Đình không phải là con của cô, cô nên tìm người nhà của cậu bé ở đâu? Đứa trẻ này sẽ thất vọng đến nhường nào?
Mặt khác, nếu Dung Đình thực sự là con trai của cô thì cô nên làm gì đây?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play