Lâm Ngọc Châu nhìn những thứ giống như rễ cây trong túi vải, mấy thứ giống như rễ cây này, thật sự ăn được sao?
Hứa đại nương đẩy nhi nữ ra, cười tươi đáp: “Được! Tiểu quý nhân muốn ăn, chúng ta lập tức hấp!”
Lâm Ngọc Châu nhìn lão nương mình cười tươi tựa như không tốn tiền, không khỏi rùng mình.
Đúng là kỳ quái mà, nương thế mà lại có mặt hiền từ như vậy?
Sở Yêu Yêu cố gắng bước qua ngưỡng cửa, chuẩn bị đi tìm tam ca, vừa ra ngoài đã gặp Lâm Dự Cẩn.
Thấy nàng, Lâm Dự Cẩn nhớ lại lời đại ca, mỉm cười giơ giơ kẹo mạch nha trong tay.
“Tiểu cô nương, muốn ăn kẹo không? Chỉ cần nói cho ta biết các ngươi từ đâu đâu, viên kẹo này là của ngươi.”
[Tâm nhãn thật nhiều, thế mà lại đi hỏi trẻ con.]
Sở Yêu Yêu chớp mắt, giả vờ không hiểu.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play