Ninh Ngưng hơi nhướng mày. Cùng lắm chỉ là đổi công việc, đâu phải mất việc. Một người đàn ông mà yếu đuối đến thế, không khỏi khiến cô thấy khinh thường: “Vậy còn Dương Thanh Thanh?”
Cô tò mò xem “nữ chính nguyên bản” sẽ lựa chọn bỏ chạy khi gặp khó khăn hay đồng cam cộng khổ.
“Dương Thanh Thanh hả? Đúng rồi! Cháu còn chưa biết, cô ta bỏ đi rồi. Tối qua cãi nhau to với nhà họ Sử, bọn bác nghe thấy rõ từng lời. Động tĩnh lớn lắm. Sáng nay thấy mẹ Sử mặt sưng vù một mảng, nghe nói bị Lượng Lượng cắn. Thằng bé khóc gào gọi mẹ, nhưng vô ích. Cô ta vẫn bỏ đi. Ai cũng bảo cô ta không muốn bị nhà họ Sử kéo xuống hố, chắc tìm chỗ sung sướng hơn rồi.”
Bác Hoàng lấy tay minh họa chỗ bị sưng, nhớ lại cảnh tượng hôm trước.
Ninh Ngưng nghe xong, thấy chuyện không giống tiểu thuyết chút nào, nghĩ chắc là vì cô đã trở thành biến số.
Dù gì thì kịch bản ban đầu có là nữ phụ pháo hôi, cô vẫn muốn tự làm chủ cuộc đời mình. Thay đổi hướng đi câu chuyện để đổi lấy kết cục khác, cảm giác đó mới khiến cô yên tâm.
Bác Hoàng kể xong chuyện, phát hiện gói bánh trên quầy nặng hơn bình thường: “Này con nhóc, định lừa bác sao? Ai lại một cân mà nặng thế này? Mau lấy ra!”
“Đây là phần bác mua, còn phần này là cháu cảm ơn bác đã giúp đỡ hôm trước. Bác đừng từ chối, cháu biết bác thích ăn táo đỏ, cháu trộn thêm vào, bác thử xem hợp khẩu vị không.”
Bác Hoàng hiểu rõ lòng tốt của cô, cảm động mà nhận: “Được, bác nhận. Bác cũng muốn nhắn cháu, kẻ xấu đã gặp quả báo. Cháu là người có phúc, sau này nhất định mọi chuyện sẽ tốt hơn!”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT