Người nấu ăn là dì Lưu – bác gái của Tiểu Trần. Dì Lưu là người kín đáo, hiền lành, góa chồng, chỉ có một cô con gái. Sau khi con gái lập gia đình, dì Lưu cũng lớn tuổi, không làm ruộng nhiều nữa. Tiểu Trần biết bà chủ Ninh cần người nấu ăn, bèn cùng dì Phạm giới thiệu dì Lưu vào làm.
Thời gian Ninh Ngưng ở Hải Thị, việc nấu ăn cho nhân viên và dọn dẹp tiệm đều do dì Lưu đảm nhận. Ngay cả vườn rau nhỏ Tiểu Vũ trồng trước đó cũng được dì Lưu chăm sóc chu đáo. Dì còn dựng thêm hai giàn cà chua. Đậu đũa trồng trước kia thu hoạch được rất nhiều, biếu dì Vương hàng xóm một ít mà vẫn còn thừa. Dì Lưu đem chiên qua, phơi khô ở sân sau để dành ăn vào mùa đông hoặc lúc giáp hạt năm sau.
Nghe dì Phạm khen, dì Lưu chỉ cười bẽn lẽn, tay bưng bát: “Chị thích thì ăn thêm, trong bếp vẫn còn nhiều.”
Dì Phạm hào hứng gật đầu: “Chắc chắn một bát không đủ đâu!”
Quả đúng vậy, mì do Triệu Tiểu Vũ làm đã rất ngon, nhưng không hiểu sao, mì của dì Lưu lại thơm hơn hẳn. Ngay cả Ninh Ngưng cũng thấy khẩu phần ăn của mình tăng lên từ ngày trở về.
Cô từng thử đứng bên quan sát, nhưng sau khi thấy các bước cũng không có gì khác biệt, cô từ bỏ. Làm bếp và làm bánh ngọt vốn tương tự nhau: dù nguyên liệu và cách làm giống nhau, hương vị mỗi người tạo ra vẫn có sự khác biệt, phụ thuộc vào thói quen và kỹ thuật riêng.
Có được một người vừa giỏi việc, vừa có trách nhiệm, lại đáng tin cậy như dì Lưu, Ninh Ngưng rất hài lòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT