Nghe con số đó, trưởng thôn Ninh suýt chút nữa làm rơi chén trà: “Bao nhiêu cơ? Một nghìn tệ?!”
Luật sư Miêu gật đầu, vừa nói vừa chỉ vào tài liệu trên bàn: “Đúng vậy, Ninh Thanh Sơn đập cửa sổ tuy không làm ai bị thương, nhưng đã khiến Triệu Tiểu Vũ bị hoảng loạn tinh thần. Trong quá trình điều trị phải dùng nhiều loại thuốc an thần, bao gồm cả nhân sâm – loại thuốc có dược tính rất tốt. Đây là hồ sơ bệnh án và hóa đơn của chúng tôi, toàn bộ chi phí này đều do bà chủ Ninh ứng trước, yêu cầu bên gây chuyện phải bồi thường là hoàn toàn hợp lý.”
Trưởng thôn Ninh vội lấy kính ra, chăm chú kiểm tra từng tờ hóa đơn trên bàn. Mỗi hóa đơn đều có dấu đỏ của bệnh viện, không thể làm giả.
Ông ta đặt kính xuống, thở dài một tiếng, khó xử nhìn Ninh Ngưng: “Con bé, không, bà chủ Ninh, tôi không phải thiên vị họ, nhưng số tiền này đúng là họ không thể nào xoay sở được. Cô xem có cách nào giải quyết riêng không? Ninh Thanh Sơn làm chuyện không đúng, bị giam vài ngày cũng coi như chịu tội, nhưng chuyện này mà ra tòa thì không đáng đâu. Bà chủ Ninh, cô nể tình mà thông cảm cho họ đi.”
Ninh Ngưng hạ chân, không chút biểu cảm bưng chén trà lên, nhẹ nhàng thổi lá trà trôi nổi trên mặt nước, uống một ngụm rồi ngước mắt nhìn trưởng thôn Ninh: “Lâu rồi không gặp, trưởng thôn Ninh vẫn luôn thấu tình đạt lý, nghĩ cho người khác.”
Trưởng thôn Ninh nghe vậy thì ngẩn ra, sau đó trong lòng dâng lên chút tự đắc, định mở miệng nói gì đó.
Ai ngờ lại nghe Ninh Ngưng chậm rãi tiếp lời: “Nhưng mà, tôi thắc mắc lắm. Lúc trước, khi Tạ Đào ép tôi lấy chồng, cả làng đồn ầm lên rằng tôi sẽ phải làm mẹ kế, chuyện rùm beng khắp nơi. Sao chẳng thấy trưởng thôn Ninh nói giúp tôi một lời, khuyên nhủ mọi người đôi câu?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play