Ninh Ngưng nhìn ông giơ tay ước lượng chiều cao, khẽ cười: “Hồi nhỏ không hiểu chuyện.”
“Ôi dào, trẻ con thì có gì mà gọi là không hiểu chuyện. Vừa rồi chú mới từ nhà cháu qua, còn bảo bố cháu tới sớm một chút. Ông ấy ít nói, làm lành với cháu cũng không nói ra, làm chú cứ lo lắng mãi. Cháu gái à, bố cháu là người ít lời, lại cứng nhắc, cố chấp. Trước đây làm không đúng, cháu giận cũng phải thôi. Nhưng chuyện qua rồi thì nên bỏ qua, từ nay gia đình hòa thuận, thật tốt biết bao, cháu thấy đúng không?”
“Nhưng mà, sao cháu và bố không nói trước với chú là về cùng nhau? Chuyện của Thanh Sơn, chú còn chưa hỏi rõ là giải quyết ra sao. Hôm nay không về được à? Có thủ tục gì cần làm sao? Khi nào mới được thả?”
Nói đến đây, ông ta đứng dậy đi đến bàn làm việc, cầm lấy cái cốc lớn, thấy trong đó còn ít nước liền rót thêm.
Nói một hồi lâu mà không thấy Ninh Ngưng đáp lại, ông ta quay đầu nhìn cô. Ánh mắt cô lạnh lùng, nụ cười nơi khóe môi dường như còn mang chút châm biếm.
Trưởng thôn Ninh cuối cùng nhận ra có gì đó không ổn. Ông ta nói nhiều như vậy, nhưng con gái của Ninh Vũ Quân dường như không mấy hứng thú.
Ông ta cầm cốc trà quay lại ghế, cười gượng: “Cô Ninh, à không, bà chủ Ninh, tôi lắm mồm nói nhiều quá, vẫn chưa hỏi bà chủ Ninh lần này về đây là vì chuyện gì.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play