Tạ Đào cảm giác cơn đau buốt nhói lan ra từ xương cụt, chỉ cần nhúc nhích nhẹ là mồ hôi lạnh đã chảy ướt lưng. Bà ta không dám động đậy thêm.
Ninh Vũ Quân, với đôi chân dài, gần như không bị ngã hẳn. Phản ứng đầu tiên của ông ta là kiểm tra chiếc xe. Đây là xe mượn, giờ bị ngã, mặt ông ta sa sầm, nhất là khi thấy vết xước ở chắn bùn. Nghĩ đến lúc trả xe phải xin lỗi và giải thích, ông ta càng thêm bực bội.
“Còn không mau đứng dậy? Thật mất mặt!”
Nếu không phải bà ta cứ hối thúc, làm sao ông ta có thể ngã như vậy được!
Tạ Đào cũng lo người phía sau sẽ đuổi đến tìm bà ta gây phiền, nên đành nén đau, cắn răng đứng dậy. Trán đẫm mồ hôi, lưng đau đến mức không thể đứng thẳng, bà ta phải bám vào yên sau xe để gượng người.
Thấy xe không hỏng nặng, ngoài vết xước, Ninh Vũ Quân bảo bà ta lên xe. Nhưng khi thấy bà ta vẫn đứng yên, ông ta mất kiên nhẫn, quát: “Lên xe mau!”
Tạ Đào thử trèo lên, nhưng vừa động nhẹ đã đau đến nỗi hít mạnh một hơi lạnh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play