Củi khô ở sân sau cũng sắp hết, chậu hoa trên bệ cao phía trước cũng chưa chăm sóc. Ninh Ngưng xé một tờ giấy từ sổ, liệt kê những thứ cần mua, sau đó đeo chiếc túi vải xanh quân đội mới mua rồi ra ngoài.
Như thường lệ, cô ghé quán ăn quốc doanh để giải quyết bữa trưa. Giờ này đã qua giờ cơm, nhưng vẫn còn vài bàn khách. Cô chọn một bàn trống rồi gọi một phần thịt kho tàu với cơm trắng.
Đã lâu rồi cô không ăn thịt kho tàu, thèm đến phát hoảng.
Trong lúc chờ món, cô nghe bàn bên cạnh bàn tán chuyện về nhà máy phân bón, về một gã đàn ông tệ bạc và người phụ nữ nào đó.
“Chị còn chưa biết à? Cô ấy ly hôn xong, cầm tiền phân chia tài sản mở tiệm bánh ngọt gần bệnh viện huyện. Nghe nói làm ăn rất phát đạt. Đúng là ông trời có mắt. Còn cái gã khốn nạn kia thì chức vụ bị đình lại rồi. Có những chuyện không tin không được, người ta làm điều thất đức, trời đất đều thấy cả.”
“Thật á? Còn mở tiệm bánh ngọt nữa? Quá giỏi!”
“Còn gã đó thì bây giờ đúng như cái tên của hắn, thối không chịu được. Các chị có biết hắn tên gì không? Họ Sử! Bố mẹ hắn nghĩ gì mà đặt tên là Sử Nhâm(*)? Lần đầu tôi nghe còn tưởng là ‘phân người’ hoặc ‘người chết,’ nghe thôi đã thấy buồn nôn.”
(*) Sử Nhâm (shǐrén), người chết (sǐrén), phân người (shǐrén) có phát âm giống nhau.
“Thôi thôi đừng nói nữa, đang ăn mà nghe cái tên ấy làm tôi mất cả cảm giác ngon miệng.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play