“Muỗi gì mà đốt dữ vậy, thương con quá. Lát nữa mẹ xịt thuốc trong phòng con, giết hết lũ muỗi đi. Có phải bị đốt trúng cái nốt ruồi không?”
Bà ta vẫn chưa yên tâm, muốn gỡ miếng băng ra xem. Tuy rằng cái nốt ruồi ấy trông rất xấu, nhưng nếu bị băng che lại, nhìn Thanh Sơn còn khôi ngô hơn. Dẫu vậy, bà ta vẫn sợ vết thương nghiêm trọng, nếu bị nhiễm trùng hay để lại sẹo thì nguy.
Nghe mẹ nhắc đến nốt ruồi, Ninh Thanh Sơn bất giác cau mày, chẳng muốn đôi co, liền quay lưng bước ra cửa.
Tạ Đào tưởng con trai định ngồi ăn cơm, nhưng thấy cậu ta đi thẳng qua bàn ăn, bà ta vội níu tay áo: “Đi đâu đấy? Ra ăn cơm đi!”
Ninh Thanh Sơn bực bội giằng tay ra, khó chịu đáp: “Con không ăn!”
“Sao lại không ăn? Con xem mình gầy thế này, chẳng có chút thịt nào trên người. Không ăn làm sao chịu được? Nhanh lên, mẹ còn nhỏ thêm dầu vừng, thơm lắm đấy!”
Tạ Đào không ngừng thuyết phục, nhưng Ninh Thanh Sơn hoàn toàn không nghe.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT