Bị mọi người nhìn chằm chằm, lòng Lý Hoa Sinh càng thêm bực bội. Hắn buột miệng đáp: “Không cần bố lo.”
“Thằng mất dạy, mày nói gì đấy? Nhìn cái dáng dấp lêu lổng của mày cả ngày, không chịu đi làm, mày định làm gì hả?”
“Cái công việc đó thì có gì mà phải làm! Nhà máy sắp phá sản đến nơi, đi làm hay không thì có khác gì nhau đâu?”
Nói xong, hắn quay người bước ra ngoài, chẳng buồn quan tâm.
Nơi hắn ở chỉ là chỗ để ngủ, không thể gọi là nhà. Căn nhà chật chội đến mức quay người cũng khó. Chưa kể, hễ anh trai và chị dâu cần dùng phòng, mọi người phải ra ngoài nhường chỗ, dù là giữa mùa đông.
Nghĩ đến đây, rồi lại nghĩ đến việc Ninh Ngưng sở hữu cả một căn nhà, muốn ngủ đâu thì ngủ, lòng hắn càng thêm bứt rứt.
Bỏ ngoài tai tiếng gọi của mẹ mình, hắn đi càng lúc càng nhanh. Gió đêm thổi qua, hắn chẳng cảm thấy lạnh, ngược lại trong người lại thêm nóng bừng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play