Nghe vậy, Triệu Tiểu Vũ biết mình không còn đường thoát, đành ngoan ngoãn ăn cơm.
Bán hàng hóa ra lại thú vị đến vậy. Hôm nay cô ấy đã trò chuyện với rất nhiều người. Từ chỗ ấp úng, đỏ mặt, không biết trả lời ra sao, giờ cô ấy đã có thể trò chuyện thoải mái hơn.
Cô ấy rất thích cảm giác này.
Ninh Ngưng nhìn bàn, thấy có bốn hộp cơm, vội hỏi Tiểu Trần đã ăn chưa.
Tiểu Trần gật đầu: “Tôi ăn rồi. Bà chủ Ninh, để tôi giúp cô dọn mấy thùng giấy kia nhé.”
Làm cả buổi sáng, ngửi mùi thức ăn thơm phức khiến Ninh Ngưng đột nhiên thấy đói. Cô vừa gắp một miếng mướp xào trứng, nghe Tiểu Trần nói vậy, vội vàng lắc đầu từ chối: “Không cần, không cần, anh ngồi nghỉ đi. Mấy thứ đó để chiều tan làm chúng tôi dọn cũng được.”
Dù cô đã nói thế, nhưng Tiểu Trần vẫn kiên quyết dọn sạch các thùng giấy ở ngoài sân, cả khu vực trước sảnh và sân sau. Anh ta nhanh nhẹn tháo gỡ, xếp gọn gàng từng thùng giấy, mọi thứ đâu vào đấy chỉ trong chốc lát.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play