“Hội trưởng Chu, tình hình bây giờ khiến tôi vô cùng đau lòng. Tôi trở về nước với mong muốn làm ăn đàng hoàng trong ngành bánh ngọt, cống hiến một phần sức lực cho đất nước, đồng thời an hưởng tuổi già. Vậy mà giờ đây, hy vọng của tôi xem như tan thành mây khói.”
Sự bất lực ấy là thật, khiến những lời ông ta nói càng thêm chân thật và xúc động lòng người.
Ngay khi một số người bắt đầu nghĩ đến việc xin tha cho Đỉnh Thịnh, chỉ coi như chuyện lần này là một bài học, Hà Kiệt, người đã im lặng nhìn ông ta diễn, không nhịn được nữa.
“Đồ lừa đảo! Ông dựa vào cái gì mà đòi an hưởng tuổi già? Ông đã làm biết bao chuyện thất đức, xuống mười tám tầng địa ngục cũng không đủ. Ông mà cũng dám nghĩ đến an hưởng tuổi già? Mơ đi! Loại người vô ơn, bội bạc như ông mà cũng muốn quay về làm ăn chân chính? Tại sao ông không nói cho mọi người biết Đỉnh Thịnh đã ra đời bằng cách nào? Ông còn mặt mũi quay về mở tiệm? Chu Cửu Minh, ông là đồ tiểu nhân bỉ ổi! Cả đời này, ông đừng hòng được về quê an nghỉ, ông chỉ là một tên trộm bị người người căm ghét!”
Chu Cửu Minh giữa tiếng mắng chửi của Hà Kiệt đã thu hút vô số ánh mắt dò xét của mọi người xung quanh.
Trong lúc nguy cấp, thư ký Hàn đành “phịch” một tiếng quỳ xuống đất, nhận hết mọi tội lỗi về mình.
“Xin mọi người hãy nghe tôi nói! Việc này không liên quan gì đến ông chủ Chu hay Đỉnh Thịnh. Là tôi tự ý làm, giấu ông chủ. Tôi biết mình sai rồi, sẵn sàng chịu phạt, nhưng tôi làm tôi chịu, mong các vị lãnh đạo đừng liên lụy đến ông chủ Chu và cửa hàng bánh ngọt Đỉnh Thịnh.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play