Nhìn kỹ hơn, dù trên mặt Chu Quang Hùng có nụ cười, nhưng ánh mắt lại chẳng hề mang theo chút ý cười nào.
“Sao tôi có thể quên được, tôi là người Tô Thành mà.”
“Tô Thành tốt quá rồi. Ông chủ Chu quản lý cửa hàng bánh ngọt tốt như vậy, chắc hẳn tổ tiên cũng đã làm kinh doanh, quả đúng là hậu sinh khả úy. Hội nghị lần này nhất định sẽ gặt hái được thành tích tốt. Đến lúc đó đừng quên về nhà thờ họ mà báo cáo với tổ tiên.”
Chu Quang Hùng khoanh tay sau lưng, vừa nói vừa cười như bông đùa: “Chắc chắn rồi.”
Chu Cửu Minh cảm thấy sau lưng bắt đầu rịn mồ hôi. Vào những năm 50, muốn ra nước ngoài không phải là chuyện dễ dàng. Nếu ông ta nói thẳng ra, hội trưởng Chu nhất định sẽ đoán được ông ta đã vượt biên. Trước khi mở cửa hàng thành công, tốt nhất không nên để lại ấn tượng xấu như vậy.
Những lần trước gặp mặt, hội trưởng Chu chưa từng hỏi qua chuyện này. Nhưng lúc đó hội trưởng bận rộn với công tác tổ chức, mỗi lần gặp chỉ trao đổi qua loa, không có thời gian trò chuyện sâu.
Sau câu nói ấy, Chu Quang Hùng im lặng không nói thêm gì nữa. Chu Cửu Minh nhìn mặt ông ta, thấy ánh mắt ông chỉ nhìn về phía trước, không biểu lộ cảm xúc gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play