Những người khác thấy Phùng Nhã Hân thưởng thức như vậy cũng bắt đầu thử.
Đường Ngọc Bách vừa ăn vừa gật đầu. Món bánh này đúng là loại ông ấy thích và sẵn sàng mua. Không giống những món bánh quá ngọt, loại bánh với hương vị đắng nhẹ xen lẫn ngọt này gợi cho ông ấy hình ảnh công việc hằng ngày của mình – cũng giống như “trước khổ sau ngọt.”
Khác với họ, ông cụ Hứa lại chú ý đến món Nở Nụ Cười. Dựa trên sự hiểu biết của ông ấy về tay nghề của bà chủ Ninh từ buổi sáng, món này cũng không làm ông ấy thất vọng. Lớp vỏ giòn mỏng xếp lớp, tinh tế như một búp hoa chưa nở hoàn toàn.
Nở Nụ Cười.
Ông ấy thích cái tên này.
Dù đã làm bánh cả đời, món ông ấy yêu thích nhất vẫn là loại bánh giòn có nhân bên trong. Với ông ấy, những loại bánh kem dù tinh xảo đến đâu cũng không sánh bằng loại bánh giòn thơm này.
Ông ấy định cắn một miếng thì thư ký lên tiếng ngăn lại: “Ông cụ Hứa, ngài phải chú ý. Trước khi đến đây, tôi đã được dặn phải trông ngài, không để ngài ăn quá nhiều bánh kẻo khó tiêu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT