“Tôi nhớ, con dấu đó được bảo quản rất tốt, hiện vẫn đang được trưng bày ở bảo tàng văn hóa của hiệp hội.”
“Đó là con dấu của một tiệm bánh ngọt lâu đời ở vùng Tô, tên là Hợp Gia Hoan. Món nổi tiếng nhất của họ là Thượng Phẩm Tô – một loại bánh ngọt làm từ mè đen, đậu phộng, trộn đường trắng và mứt xanh đỏ. Đây luôn là món bán chạy nhất của tiệm.”
“Năm xưa, tôi là thợ làm bánh ở một tiệm chuyên bán bánh trung thu nhân thịt. Tiệm tôi, Thượng Phẩm Tô của Hợp Gia Hoan, và bánh vừng của một tiệm khác, từng được xem là ba trụ cột vàng ở khu vực Tô, Chiết và Hải.”
“Nhưng trước chiến tranh, chủ tiệm Hợp Gia Hoan đã bán cửa tiệm, giải tán nhân viên, di cư sang Mỹ. Lúc đó, tôi dành dụm được chút tiền nhờ làm thợ cả, liền tìm đường vào khu nhượng địa Pháp, tiếp tục làm bánh trung thu nhân thịt ở một tiệm khác.”
“Trong chiến tranh, tin tức khó mà dò hỏi. Đến khi hòa bình, nghe nói Hợp Gia Hoan vẫn còn mở cửa ở Tô Thành, tôi rất vui. Tôi còn nghĩ, đợi dành dụm thêm chút tiền, có lẽ mình có thể mở tiệm, tái hiện thế chân vạc ngày xưa.”
“Nhưng không ngờ, lần tiếp theo nghe tin về Hợp Gia Hoan, thì là chuyện chồng bà chủ bỏ trốn, tiệm phải đóng cửa, thậm chí bán cả nhà tổ để trả nợ.”
“Con dấu đó là tôi tình cờ thấy trong một tiệm cầm đồ. Ngay cả con dấu gia truyền cũng phải bán, đủ thấy kết cục của Hợp Gia Hoan đáng tiếc đến mức nào.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT