Nghe vậy, ông cụ Hứa chỉnh kính lão, nhìn kỹ lại Ninh Ngưng, rồi bật cười sảng khoái. Ông ấy chỉ Ninh Ngưng, nói với mọi người xung quanh:
“Tiểu Đường, trước khi tổ chức sự kiện này cậu có dám nghĩ không? Một cô gái trẻ như thế này, vừa có tay nghề, vừa sinh ra trong thời đại tốt đẹp, nhờ vào cải cách mở cửa mà mở được cả tiệm bánh.”
“Tôi đoán trong hội trường này còn không ít người giống cô ấy, dù không vào nội sảnh, nhưng đủ để chứng minh rằng từ khi cải cách mở cửa, văn hóa bánh ngọt của chúng ta đã sống lại.”
“Tôi rất vui khi được chứng kiến điều này khi còn sống. Đám già như chúng tôi, tóc bạc, râu trắng, không biết ngày nào đi. Tương lai là của người trẻ.”
“Tốt, rất tốt! Bà chủ Ninh, cố lên nhé.”
Ông cụ Hứa cầm chiếc bánh nhân đường vừng đen, nhìn Ninh Ngưng với ánh mắt trìu mến, cảm khái vô cùng.
Là người truyền nhân của bánh trung thu Tô Châu, ông ấy hiểu rõ mấy chục năm qua, văn hóa bánh ngọt nước nhà không những không tiến bước, mà giữ nguyên cũng là một kỳ tích.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play