Cuối cùng, Hà Kiệt dừng lại, mồ hôi lăn dài trên gương mặt. Cậu ta đưa tay lau đi, nhìn chăm chăm về phía chiếc xe vừa biến mất.
Tóc mái cậu ta ướt đẫm mồ hôi, để lộ đôi mắt đỏ ngầu đầy căm hận. Giờ phút này, trông cậu ta chẳng khác nào một con sói đói vừa nhận ra kẻ thù. Chỉ chờ đến ngày có cơ hội, cậu ta nhất định sẽ lao đến, cắn đứt cổ họng kẻ đó!
Khi Hà Kiệt quay lại, Vương Hải đang vươn cổ nhìn ngó xung quanh, tìm kiếm bóng dáng của Hà Kiệt. Trong đầu hắn nghĩ: Tên này rốt cuộc đi đâu mà đi vệ sinh lâu như vậy, sao vẫn chưa thấy quay lại?
“Vương Hải, hay là thế này đi, anh đưa tài liệu cho tôi. Tôi đứng đây xếp hàng, anh đi tìm Hà Kiệt xem sao, chắc chắn cậu ta bị lạc đường rồi.”
Hà Kiệt xem trọng buổi giao lưu lần này như thế, chỉ cần tôi cầm được tài liệu, bắt cậu ta dùng giấy tờ cá nhân của mình đổi lại, chẳng lẽ cậu ta lại không ngoan ngoãn nghe lời?
Nghe vậy, Vương Hải không kiên nhẫn, cúi đầu hừ một tiếng: “Cô thôi ngay cho tôi, đã nói rồi, tôi không để cô chạy thoát khỏi mắt tôi đâu.”
Nói xong, hắn đẩy cô ta một cái, ra hiệu cô ta tiến lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT