Ngày đăng ký, ai nấy đều rất xem trọng. Từ cách ăn mặc của mọi người, Ninh Ngưng có thể nhìn ra được, tất cả đều ăn vận chỉnh tề, tinh thần phấn chấn. Ngay cả cô cũng bị Lý Tiểu Chanh ép buộc phải mặc bộ đồ mới mua cùng với Từ Úy Tinh hôm nọ.
Ninh Ngưng diện một chiếc áo sơ mi cổ chữ V màu trắng, phần cổ và cổ tay áo đều được trang trí bằng ren trắng tinh tế. Phần vạt áo được sơ vin gọn gàng vào chiếc váy chữ A màu hồng phấn bằng vải âu, chiều dài váy chạm đến giữa bắp chân, vừa vặn để lộ đôi chân cùng mắt cá thon thả. Cô đi một đôi giày cao gót thấp màu be, kết hợp với mái tóc dài xõa nửa vai, tổng thể toát lên vẻ dịu dàng, nhã nhặn, như một quả đào vừa chín tới trên cây.
Ban đầu, cô còn nghĩ cách ăn mặc này hơi quá trang trọng, nhưng khi thấy trưởng ban Lưu đánh bóng đôi giày da đến sáng loáng, Vu Vĩ Lực mặc áo sơ mi cùng quần tây sạch sẽ, ngay cả Giang Hoằng Trung cũng hiếm khi cài kín hết cúc áo sơ mi, cô lập tức cảm thấy thoải mái hơn nhiều.
Phải nói rằng, với cách ăn mặc chỉnh chu này, tinh thần của mọi người dường như cũng trở nên tràn đầy sức sống hơn.
Ngoài trưởng ban Lưu, khi Vu Vĩ Lực và những người khác nhìn thấy Ninh Ngưng lần đầu, ánh mắt bọn họ không thể rời đi, cứ ngơ ngẩn dõi theo bóng dáng cô khi cô bước đến gần họ. Phải đến lúc Ninh Ngưng lên tiếng chào hỏi, họ mới vội vàng cuống quýt dời ánh nhìn đi chỗ khác.
Bình thường Ninh Ngưng vốn đã rất xinh đẹp, nay chỉ cần sửa soạn một chút, càng lộng lẫy hơn. Ngay cả khi đã vào thang máy, họ cũng không ngừng liếc nhìn cô một cách lén lút.
“Ninh Ngưng, cô mang đủ tài liệu chưa?” Trưởng ban Lưu nhìn ra tâm tư của đám thanh niên, ông ta nhân cơ hội hỏi han, đồng thời dùng ánh mắt cảnh cáo ngầm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT