Ninh Ngưng nhìn vào gương chỉnh lại tóc, qua hình ảnh phản chiếu thấy vẻ mặt hoảng loạn của Lý Tiểu Chanh, cô bất lực xoa đầu cô nhóc.
“Sợ rồi à? Mới đến đây mà đã lo lắng vậy sao? Thôi nào, đi ăn sáng trước đã, mấy chuyện khác để chị lo.”
Phan Giai Giai đứng bên cạnh cũng có chút lo lắng, nhưng dù sao cô ấy cũng đã đi làm vài năm, lý trí hơn và tin tưởng vào Ninh Ngưng hơn.
Khi cả nhóm xuống tầng một ăn sáng, trưởng ban Lưu quả nhiên lại đề xuất chuyện hôm nay nên ở lại khách sạn.
“Trưởng ban Lưu, chúng tôi còn có việc phải làm, không cần vì một người không quan trọng mà làm lỡ kế hoạch. Hôm nay tôi muốn đi mua vài thứ để làm bánh, như giấy gói chẳng hạn.”
Lý Tiểu Chanh kể lại phán đoán của Ninh Ngưng với mọi người, cả nhóm không hẹn mà đều cảm thấy lo lắng. Mấy ngày nữa là hội giao lưu, ngàn vạn lần đừng để xảy ra chuyện gì ảnh hưởng.
Thực ra, tâm lý của mọi người, Ninh Ngưng đều hiểu. Từ xưa đã có câu “thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện”, nhưng cô lại tâm niệm một điều khác: “Người không động đến ta, ta không động đến họ. Người mà động đến ta, ta nhất định không để yên.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play