Người phụ nữ bàn sau nghe thấy, đưa mắt liếc nhìn bàn họ một lượt, sau đó hờ hững thu ánh mắt lại, miệng buông một câu đầy khinh miệt: “Một lũ nhà quê.”
Rồi cô ta quay sang người đàn ông, phàn nàn: “Không phải anh nói khách sạn Hưng Thụy là khách sạn tốt nhất Hải Thị sao? Sao lại có mấy người không ra gì thế này vào được? Đúng là hạ thấp đẳng cấp của khách sạn. Em thì không sao, nhưng nghĩ đến việc anh phải ngồi ăn chung nhà hàng với họ, em thấy đau lòng cho anh.”
Người đàn ông cười tủm tỉm, véo má cô gái: “Bảo bối đau lòng sao? Không sao, lần sau anh bao trọn cả nhà hàng, được không? Cái bánh này em không muốn ăn thì mình không ăn.”
Cô gái nũng nịu dựa vào người ông ta, giọng đầy nhõng nhẽo: “Anh đối với em thật tốt. Nhưng mà em lại muốn ăn loại bánh khác, hay mình gọi tất cả bánh trong thực đơn, thử hết một lượt, được không?”
“Được, bảo bối muốn ăn, anh mua cho em.” Người đàn ông đáp, gọi phục vụ tới, yêu cầu mang lên mỗi loại bánh một phần.
Nghe đến đây, Lý Tiểu Chanh kinh ngạc quay lại nhìn, đúng lúc chạm phải ánh mắt đắc ý xen lẫn khiêu khích của người phụ nữ.
Cô ấy quay đi, tức giận nói với Ninh Ngưng: “Hai người mà gọi nhiều bánh như vậy, họ ăn hết nổi không? Rõ ràng là lãng phí!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play