“Ê! Không cần gấp gáp đến thế chứ? Đi ăn đã! Hà Kiệt! Hà Kiệt, cậu có nghe không đấy?”
Vương Hải thấy cậu ta không để ý đến mình, liền quay sang người phụ nữ bên cạnh.
“Mã Hiểu Yến, cô nên biết thượng phẩm tô quan trọng với Hà Kiệt thế nào. Trước khi đến đây, cô đã hứa gì? Nói là chắc chắn không thành vấn đề, cứ để cô lo. Nhưng đã mấy ngày rồi, một lần cô cũng không làm được. Rốt cuộc có làm nổi không? Cô nói rõ đi. Ăn uống, tiêu xài ở Hải Thị đều dựa vào Hà Kiệt, cậu ta đâu phải kẻ ngốc bị cô lợi dụng mãi như vậy!”
Mã Hiểu Yến đang nghĩ về người phụ nữ vừa rồi. Họ đều gọi cô là bà chủ, ai cũng bảo vệ cô hết mực. Còn mình, cũng là phụ nữ, vì sao lại không được đối xử như vậy? Rõ ràng cả nhóm phải dựa vào cô ta, nhưng chẳng ai nịnh nọt hay tôn trọng cô ta cả.
Nghe Vương Hải nói, cô ta bực bội liếc mắt: “Cho dù là kẻ ngốc đi chăng nữa thì cũng là cậu ta tự nguyện. Muốn ăn thượng phẩm tô chính gốc à? Được thôi, xuống đất mà tìm ông già của tôi! Tôi chỉ hứa có thể làm được thượng phẩm tô, nhưng cậu ta yêu cầu cao quá, tôi cũng chịu!”
Nói xong, cô ta quay người đuổi theo Hà Kiệt, bỏ lại Vương Hải đứng tại chỗ, trong lòng tức điên. Mẹ kiếp, đám phụ nữ này, sao cái miệng ai cũng độc địa như vừa ăn phải thuốc nổ thế chứ!
Ninh Ngưng nói vài câu với trưởng ban Lưu rồi trở lại phòng mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play