Dì Phạm ôm lấy cô cô, dịu dàng vỗ về, dỗ dành, an ủi cô cô: “Đừng khóc nữa, đừng khóc nữa, sau này đều là ngày tốt lành cả. Chuyện đã qua cứ để qua đi, quên hết đi. Tối nay về ngủ một giấc thật ngon, sáng mai mở mắt ra, mọi thứ sẽ là một ngày mới!”
Dưới sự an ủi của dì Phạm, tiếng khóc của Triệu Tiểu Vũ dần nhỏ lại. Cô cô nấc lên, ngẩng đầu ra khỏi vòng tay bà ấy, nhìn thấy vạt áo bà ấy ướt đẫm nước mắt mình, lập tức ngại ngùng.
“Dì Phạm, xin lỗi, cháu làm ướt áo dì, để cháu giặt sạch cho.”
Cô cô vừa nói vừa nấc, giọng lẫn cả tiếng mũi, khiến dì Phạm vừa thương vừa buồn cười.
“Không cần cháu giặt đâu, dì có máy giặt, cháu chỉ cần ngoan ngoãn, đừng khóc nữa là được!” Dì Phạm lấy khăn tay lau mặt cho cô cô.
Ninh Ngưng nghe thấy phía sau yên tĩnh hơn, thò tay vào túi lấy hai tờ giấy đưa cho Triệu Tiểu Vũ: “Xé đi.”
Triệu Tiểu Vũ nhận lấy, mở ra xem, đây chẳng phải là hai tờ giấy nợ cô đưa họ xem lúc trước sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT