Triệu Đại Quân tuy mặt không biểu lộ gì, nhưng sắc mặt cũng dễ chịu hơn lúc trước.
Ông ta ngồi xuống cạnh trưởng thôn Triệu, mở miệng: “Trưởng thôn...”
Trưởng thôn Triệu vỗ vai ông ta, thở dài nói: “Đại Quân, nghe tôi khuyên một câu, để con bé đi thôi. Phải nhìn xa trông rộng.”
Bà Triệu cũng ngồi xuống, nói tiếp: “Trưởng thôn, ông nói đúng. Nhà chúng tôi đâu phải loại người nhẫn tâm, chúng tôi cũng chỉ muốn tốt cho con bé thôi. Chúng tôi muốn nó có đường ra, muốn nó sống tốt hơn. Nếu nó kiếm được tiền thì tốt, không kiếm được thì dựa vào đàn ông cũng là chuyện bình thường. Chúng tôi cũng vì lo lắng cho nó đến hết lòng đây này.”
Nói xong, bà nội Triệu quay sang nhìn Ninh Ngưng, cười càng nịnh nọt hơn: “Ôi, tôi thật có lỗi quá, cô đến mà tôi chỉ lo nói chuyện, chẳng kịp pha trà mời cô gì cả. Nông thôn nghèo khó, chẳng có thứ gì tử tế. Nhưng nhà tôi có ít nước đường, để tôi đi lấy cho cô nhé.”
Ninh Ngưng không ngăn cản, mặc bà ta bận rộn.
“Coi bộ các người đã quyết định cho cô ấy đi làm việc ở chỗ tôi. Nếu vậy, tôi phải phiền trưởng thôn Triệu viết giúp một lá thư giới thiệu. Ở thành phố lâu, cô ấy cần có giấy phép tạm trú, nếu không tôi sẽ gặp rắc rối.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT