Chiều hôm đó, số người đến mua bánh trôi rõ ràng đông hơn hẳn. Trong những cuộc trò chuyện rôm rả, mọi người đều phát hiện ra rằng đa số họ đều đến vì đã xem bản tin.
“Xem tôi có nhanh trí không nào! Tin vừa phát xong, tôi còn chưa ăn hết bữa, đặt bát xuống là chạy đến đây ngay.”
“Còn tôi thì sao! Xem cái này!” Một bà cụ ngồi trên ghế tre nhỏ, vừa nói vừa giơ đôi lót giày đang thêu dở lên.
“Đẳng cấp! Vẫn là bác cao tay!”
Những người khác nhìn thấy cảnh đó chỉ biết tặc lưỡi thán phục. Đúng là gừng càng già càng cay. Họ chỉ nghĩ đến chuyện tranh thủ đến xếp hàng sớm, còn bà cụ thì không chỉ có ý thức đến sớm mà còn chuẩn bị sẵn việc để làm trong lúc chờ, không lãng phí chút thời gian nào.
Đến giờ mở bán, Lý Tiểu Chanh bước ra nhìn cảnh tượng trước mắt mà âm thầm lo lắng. Chỉ với số bánh hai người họ chuẩn bị buổi trưa, mấy hôm trước đã không đủ bán, nay khách đông thế này thì càng khó tránh khỏi tình trạng thiếu hàng. Cô ấy chỉ hy vọng đến lúc đó mọi việc diễn ra suôn sẻ, không có sự cố nào xảy ra.
Lý Tiểu Chanh vội vào nhà kể tình hình bên ngoài cho Ninh Ngưng nghe. Tay vẫn thoăn thoắt làm việc, Ninh Ngưng nghe xong chỉ đáp: “Em quên rồi sao? Sáng qua có phóng viên đài truyền hình đến quay mà. Nhiều người đến thế này chắc chắn là vì đã xem bản tin.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play