Nghe vậy, Dương Bình vờ rút lại món quà, “Bà chủ Ninh còn biết viết câu đối, tôi thực sự muốn được thấy. Hay là món quà này để dành sang năm nhỉ?”
“Không hổ là chủ nhiệm Dương, năm nay tặng quà mà để dành năm sau. Anh nghĩ cho nhà in như vậy, nếu tôi là xưởng trưởng, nhất định sẽ biểu dương anh, ít nhất cũng phải khen thưởng danh hiệu tiết kiệm mẫu mực!”
Miệng cô nói, nhưng lời khiến người ta vừa buồn cười vừa bất lực. Dương Bình cười lắc đầu, “Cô đúng là, tôi cãi không lại cô!”
Anh ta nói rồi đưa món quà lại cho Ninh Ngưng. Cô cười vui vẻ nhận lấy: “Thế thì tôi cảm ơn nhé!”
Lý Tiểu Chanh nghe động tĩnh cũng bước ra phụ giúp, chỉ huy mọi người chuyển hàng vào kho. Kho hàng vừa mới nhập đầy, chất kín từ trong ra ngoài, nhìn thôi cũng thấy yên tâm.
Lần đầu tiên thấy kho hàng, Dương Bình không nhịn được mà nói: “Dịp Tết là thời điểm vàng để bán hàng, nhưng có câu này tôi vẫn phải nói: Kiếm tiền thì kiếm, nhưng cũng phải chú ý nghỉ ngơi!”
Hàng trong kho đầy ắp thế này, chẳng cần đoán cũng biết tiệm Ninh Ký sẽ mở cửa suốt dịp Tết.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play