Ăn xong, anh ta phủi tay sạch sẽ, nói với Ninh Ngưng: “Dù tôi chưa từng ăn bánh hoa đào trong cung đình, nhưng tôi tin bánh cô làm xứng đáng mang danh này!”
Anh ta giơ ngón tay cái lên, nghe nói nhà máy bánh kẹo cũng cử người đến Hải Thị học cách làm bánh ngọt mới. Chưa bàn đến việc họ có thể vận hành dây chuyền sản xuất trước Tết hay không, nhưng dù có làm được, bánh ngọt thủ công của Ninh Ký cũng không bị ảnh hưởng gì. Bánh hoa đào này vừa đẹp vừa ngon, chắc chắn khi ra mắt sẽ khiến nhiều người tranh nhau mua.
Ninh Ngưng mỉm cười khiêm tốn: “Hy vọng sau này chủ nhiệm Dương ăn thử bánh hoa đào của nơi khác vẫn sẽ giữ suy nghĩ này.”
Dương Bình vẫn đang hồi tưởng hương vị bánh hoa đào, nghe cô nói vậy liền phất tay: “Cô yên tâm, dù thế nào, phiếu của tôi chắc chắn là dành cho cô!”
Ninh Ngưng bưng đĩa bánh hoa đào đã nguội ra: “Phần này tôi đóng gói lại, lát nữa anh mang về xưởng in cho tổ trưởng Tạ và mọi người cùng thử.”
“Họ đúng là có phúc lớn, tôi thay họ cảm ơn cô trước!” Dương Bình nhìn mẻ bánh hoa đào đặt trên giá, trong một thoáng, anh ta cứ ngỡ mình thấy hoa đào nở rộ giữa mùa xuân. Hình dáng của bánh thật sự quá chân thực.
Chia tay Ninh Ngưng, Dương Bình xách theo hộp bánh hoa đào từ tiệm Ninh Ký quay lại xưởng in. Tạ Văn Khánh từ xa nhìn thấy Dương Bình tay xách túi bánh, liền cười tươi tiến lại gần:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT