Chiều nay tiệm không mở cửa không chỉ vì đây là ngày đầu Tiểu Chanh làm việc, mà còn vì Ninh Ngưng có việc cần giải quyết.
Ăn cơm trưa xong, cô bắt xe buýt đến xưởng in.
Ông cụ ở phòng bảo vệ nhìn thấy cô, đặc biệt lấy từ trong ngăn kéo ra một hộp bánh của Ninh Ký.
“Bánh trứng nhà cô ăn ngon lắm, trước đây ăn bánh trứng nhà khác tôi bị đau răng, còn bánh nhà cô thì không.
Thêm nữa, tôi không biết có phải do bánh nhà cô không, nhưng dạ dày tôi vốn không tốt, ăn nhiều thì đầy bụng, ăn ít thì không đủ no, lúc đói còn bị trào ngược dạ dày. Nhưng từ lúc ăn bánh nhà cô, dạ dày tôi thoải mái hơn nhiều.”
Ký tên xong, Ninh Ngưng cất bút, ngẩng đầu mỉm cười: “Ông cụ nói đùa rồi. Bánh trứng nhà cháu chỉ nhiều trứng hơn, nên thơm và ngon thôi. Còn nếu bảo nó chữa được dạ dày, cháu không dám nhận đâu. Nếu thấy khó chịu, ông nên đi khám. Nhưng cháu khuyên ông nên ăn thành nhiều bữa nhỏ, chắc chắn dạ dày sẽ dễ chịu hơn.”
“Đúng, tôi mua bánh nhà cô cũng để vậy. Con trai tôi nghe nói tôi ăn bánh này tốt, nên cứ bắt bà nhà tôi mua về. Mua nhiều, chắc cô gặp bà ấy sẽ nhận ra ngay!” Ông cụ cười rồi cất lại hộp bánh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT