Ông Từ khẽ hắng giọng, liếc qua Từ Úy Lâm, rồi đưa bánh quy sữa vào miệng. Ban đầu, vị sữa chỉ nhạt nhòa, nhưng càng ăn, hương vị lại càng rõ rệt. Kết cấu của bánh giòn tan, rất hợp khẩu vị ông cụ – người dù lớn tuổi nhưng vẫn thích ăn đồ giòn như đậu phộng rang.
Ông cụ nhìn miếng bánh trên tay, cảm nhận hương vị đậm đà, đoán chắc rằng bánh này có dùng sữa tươi, mà phải dùng không ít, nếu không sẽ không thơm đến vậy.
“Đây là bánh gì?” Ông cụ cố giữ vẻ mặt thản nhiên, giả bộ như không mấy quan tâm.
“Bánh quy sữa. Ông không thích ăn, ăn một cái thôi là được, đừng ép mình làm gì.” Từ Úy Lâm vừa nói, vừa làm bộ định cất hộp bánh đi. Nhưng không ngờ, ông Từ đã lên tiếng ngăn lại.
“Khoan đã! Ai nói ông không thích ăn? Ông mới ăn có một miếng, chưa kịp cảm nhận mùi vị. Thằng nhóc này, làm sao? Một hộp bánh cũng không nỡ cho ông già này sao?”
Ông cụ vừa nói vừa giật lấy hộp bánh, vừa ăn vừa đọc dòng chữ trên vỏ hộp:
“‘Lưu giữ tinh hoa, đề cao tự nhiên, tươi ngon, bổ dưỡng.’ Tiệm này không tệ, ý tưởng cũng hay, mà bánh lại ngon.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play