Hoàng Xán đang ăn bánh táo đỏ, mùi thơm và vị ngọt của táo rất đậm đà. Khi nghe xưởng trưởng gọi, cô ta theo phản xạ đáp:
“Tôi không muốn!”
Bầu không khí lập tức im lặng. Nhận ra mình vừa nói gì, Hoàng Xán đổ mồ hôi lạnh, vội vàng đứng dậy giải thích:
“Xưởng trưởng Chu, tôi không có ý đó, tôi chỉ là… chỉ là…”
Cô ta bối rối không biết phải giải thích thế nào. Chẳng lẽ nói rằng lý trí của cô ta ngăn cản việc khen bánh táo đỏ của Ninh Ký, nhưng cơ thể lại thành thật đến mức không ngừng ăn và còn đang nhớ mãi vị táo thơm đậm đà ấy?
“Cô ngồi xuống, nghĩ kỹ rồi hãy nói. Trưởng ban Lưu, ông nói đi!”
Hoàng Xán hiếm khi lúng túng trước mặt mọi người như thế này. Cô ta xấu hổ cúi đầu, mặt đỏ bừng, không dám nhìn phản ứng của đồng nghiệp xung quanh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT