Anh thực sự là một người rất chu đáo.
Những chi tiết nhỏ nhặt như vậy luôn phản ánh rõ nhất tính cách của một người. Ninh Ngưng mỉm cười gật đầu:
“Hiểu rồi!”
Nhìn cô mỉm cười, Từ Úy Lâm lại nghĩ đến những lời đồn anh nghe được trong bệnh viện vào ban ngày. Có lẽ cô đã bị ảnh hưởng bởi những lời đồn đó.
“Tôi từng chứng kiến nhiều người thân của bệnh nhân làm đủ mọi cách để bệnh nhân hồi phục và xuất viện sớm hơn. Có người nấu món ăn yêu thích của bệnh nhân, có người buộc dây đỏ quanh giường bệnh, thậm chí có người lặn lội tìm hiểu xem ăn gì sẽ tốt cho sức khỏe của bệnh nhân. Tất cả những việc đó đều là một cách gửi gắm niềm hy vọng. Những bạn bè, người thân đến thăm bệnh nhân, mang theo quà tặng hay thực phẩm bổ dưỡng cũng là cùng một lý do như vậy. Vì thế, cô không cần phải áp lực. Chỉ cần cô không chủ động quảng bá, theo thời gian, những lời đồn sẽ tự động biến mất. Cô chỉ cần nhớ rõ mục đích mở tiệm của mình là gì.”
“Để làm những món bánh ngọt ngon, mang lại hạnh phúc cho mọi người khi thưởng thức!” Ninh Ngưng vô thức đáp lại.
Tất nhiên, lý do trực tiếp nhất vẫn là kiếm tiền, nhưng cô không tiện nói thẳng ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT