Ký xong, Từ Úy Lâm nhìn qua y tá rồi đưa bệnh án cho Lưu Băng. Anh vô thức đáp: “Không phải. Cô ấy không phải kiểu người như thế.”
“Anh quen biết chủ tiệm Ninh Ký à?” Lưu Băng nghe giọng điệu chắc nịch của anh, cảm thấy rất khó hiểu.
“Coi như vậy.”
Trong đầu anh lại hiện lên đôi mắt mềm mại, sáng ngời như mắt mèo ấy.
Tướng do tâm sinh. Đôi mắt trong trẻo như thế, không thể thuộc về người có tâm địa nặng nề.
Lúc này, một bà cụ và hai người phụ nữ đi ngang qua quầy y tá, tay xách phích nước và hộp cơm, có lẽ vừa từ phòng nước về.
“Mẹ, mẹ bị lừa rồi. Bánh thì làm sao chữa bệnh được. Trong phòng mẹ chắc chắn có người của tiệm Ninh Ký, cố ý bảo mọi người mua bánh của họ!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT