Cô nhận ly nước bằng cả hai tay: “Cảm ơn anh. Là thế này, tôi mở một tiệm bánh gần bệnh viện huyện. Ban đầu dùng giấy kraft để gói, nhưng...”
Sau khi nghe cô trình bày, Dương Bình tổng kết:
“Vậy là cô muốn tạo sự khác biệt với các tiệm bánh khác, để mọi người nhận ra ngay đây là bánh của cô, đồng thời ngăn không cho những kẻ muốn giả mạo dễ dàng làm được.”
“Đúng rồi, chính là như thế.” Cô cười gật đầu.
Dương Bình có vẻ khó xử, khẽ “chậc” một tiếng: “Đồng chí Ninh, không phải tôi không muốn giúp cô. Tôi rất hiểu hoàn cảnh của cô. Nhưng nhà in này mỗi lần in hàng là số lượng lớn, ví dụ như nhà máy bánh ngọt, nhà máy bóng đèn... Toàn là các xưởng lớn, một bản in dùng cả mấy năm. Với cương vị là chủ nhiệm, hợp tác với những đơn vị lớn thế này là điều tốt nhất. Chắc cô cũng hiểu, đúng không?”
Dương Bình nghĩ rằng sau khi nghe xong, người phụ nữ trẻ này sẽ bỏ cuộc. Nhưng không ngờ trong đôi mắt cô không hề có chút xấu hổ hay ngại ngần nào, ngược lại còn ánh lên sự kiên định.
“Xưởng lớn đương nhiên là tốt, nhưng lựa chọn rất hạn chế. Hiệu quả kinh tế của nhà in mãi chỉ dừng ở mức này, khó mà tiến xa hơn. Giờ thị trường đang sôi động, những người như tôi xuống biển làm ăn ngày càng nhiều, các cửa hàng cần thiết kế riêng cũng sẽ tăng lên. Một ngôi sao đơn lẻ thì không đáng chú ý, nhưng nếu có thật nhiều ngôi sao, cũng có thể thắp sáng cả bầu trời đêm. Chủ nhiệm Dương, thay vì đợi đến lúc phải chuyển đổi mô hình, chạy đôn chạy đáo tìm khách hàng, sao chúng ta không mở rộng tư duy ngay từ bây giờ, chủ động phát triển mảng kinh doanh mới? Anh thấy sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT