“Hắn không nói cũng không sao. Chờ công an tới, không khai cũng phải khai.” Ninh Ngưng chẳng chút vội vàng. Thời buổi này, vào đồn công an không phải chuyện nhỏ.
Nghe đến chữ “đồn công an,” Đinh Thành càng hoảng, vội đứng dậy, cúi người trước Ninh Ngưng, cầu xin:
“Bà chủ Ninh, bà chủ lớn, tôi sai rồi. Tôi biết tôi không đáng được tha thứ, nhưng xin bà chủ rộng lượng tha cho tôi lần này. Tôi đảm bảo sẽ không bao giờ có lần sau. Cầu xin cô!”
“Tiền bán bánh trứng tôi cũng không cần nữa. Tôi trả lại hết. Cầu xin cô, chỉ lần này thôi! Tôi chỉ bán có năm cân bánh trứng, vì mấy đồng lẻ mà vào đồn, cả đời tôi coi như tiêu!”
Ninh Ngưng lùi lại, không nhận tiền:
“Tôi không nhận đâu. Anh có cầu xin tôi cũng vô ích. Nhưng tôi có một lời khuyên: Khi công an đến, tốt nhất anh nên hợp tác, khai báo rõ ràng. Có khi họ sẽ giảm nhẹ xử phạt vì thái độ của anh.”
“Cônói đúng!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play